SKKN Đổi mới phương pháp dạy học qua tác phẩm "Dế mèn phiêu lưu ký" của nhà văn Tô Hoài
Như chúng ta đã biết việc "Đổi mới phương pháp dạy học" được thực hiện
hơn mười năm qua. Với mục tiêu tổng quát của chương trình Ngữ văn THCS được
cụ thể hoá trong việc dạy của thầy, việc học của trò trên ba phương diện: kiến
thức, kĩ năng và thái độ, tình cảm. Về kĩ năng, chương trình nhấn mạnh: Trọng tâm
rèn luyện kĩ năng Ngữ văn cho học sinh là làm cho học sinh có kĩ năng nghe, đọc,
nói , viết Tiếng Việt thành thạo theo các kiểu văn bản và có kĩ năng sơ giản về
phân tích tác phẩm văn học, bứơc đầu có năng lực cảm nhận và bình giá văn học.
Để thực hiện mục tiêu rèn luyện kĩ năng nói trên, việc dạy học Ngữ văn được
tiến hành theo phương pháp tích hợp. Phương pháp tích hợp đòi hỏi học sinh học
tập một cách sáng tạo, vừa kết hợp các yếu tố đồng qui giữa ba phân môn: Văn
học, Tiếng Việt, Tập làm văn, vừa tích cực chủ động học tập ở từng phân môn.
Như vậy, đổi mới phương pháp dạy học theo quan điểm tích hợp, tất nhiên sẽ
kéo theo đổi mới qui trình dạy học. Ở đó hình tượng văn học vẫn được tiến hành
trong sự cảm thụ của người học nhưng không còn độc lập riêng rẽ. Nó tiến hành
trong sự đồng bộ cả Tiếng Việt và Tập làm văn để tiến tới kết quả cần đạt của cả
bài học Ngữ Văn. Tuy nhiên, dạy học theo quan điểm tích hợp không phủ định các
tri thức, kĩ năng riêng của từng phân môn. Vấn đề là làm sao phối hợp các tri thức
kĩ năng từng phân môn thật nhuần nhuyễn để đạt kết quả chung chứ không phải là
một sự "cưỡng duyên" như một số ý kiến đã nhận xét.
Hiểu và thấm nhuần quan điểm trên nhưng qua mười năm thực hiện chương
trình thay sách, mười năm thực hiện phương pháp dạy học theo quan điểm dạy học
tích cực chúng tôi vẫn thấy còn nhiều băn khoăn, trăn trở cần phải trao đổi, bàn
bạc - mặc dầu giáo viên đã cố gắng rất nhiều .
Từ thực tế nêu trên tôi muốn đưa ra một vài suy nghĩ khi dạy cụ thể một văn
bản theo quan điểm tích hợp. Đó là văn bản " Bài học đường đời đầu tiên" trích
tác phẩm "Dế Mèn phiêu lưu ký" của nhà văn Tô Hoài ( Ngữ Văn 6 - Tập 2). Trên
cơ sở tìm hiểu, nghiên cứu nội dung văn bản và từ thực tế giảng dạy, tôi muốn
cùng trao đổi, bàn bạc với các đồng nghiệp để tìm ra những giải pháp hữu hiệu
nhất cho việc thực hiện phương pháp dạy học theo quan điểm tích hợp thuận lợi
hơn. Chính vì thế, tôi đã chọn đề tài này trong bản sáng kiến kinh nghiệm của
mình.
Tóm tắt nội dung tài liệu: SKKN Đổi mới phương pháp dạy học qua tác phẩm "Dế mèn phiêu lưu ký" của nhà văn Tô Hoài

\ SÁNG KIẾN KINH NGHIỆM ĐỔI MỚI PHƯƠNG PHÁP DẠY HỌC QUA TÁC PHẨM "DẾ MÈN PHIÊU LƯU KÝ" CỦA NHÀ VĂN TÔ HOÀI \ PHẦN I: ĐẶT VẤN ĐỀ I- LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI: Như chúng ta đã biết việc "Đổi mới phương pháp dạy học" được thực hiện hơn mười năm qua. Với mục tiêu tổng quát của chương trình Ngữ văn THCS được cụ thể hoá trong việc dạy của thầy, việc học của trò trên ba phương diện: kiến thức, kĩ năng và thái độ, tình cảm. Về kĩ năng, chương trình nhấn mạnh: Trọng tâm rèn luyện kĩ năng Ngữ văn cho học sinh là làm cho học sinh có kĩ năng nghe, đọc, nói , viết Tiếng Việt thành thạo theo các kiểu văn bản và có kĩ năng sơ giản về phân tích tác phẩm văn học, bứơc đầu có năng lực cảm nhận và bình giá văn học. Để thực hiện mục tiêu rèn luyện kĩ năng nói trên, việc dạy học Ngữ văn được tiến hành theo phương pháp tích hợp. Phương pháp tích hợp đòi hỏi học sinh học tập một cách sáng tạo, vừa kết hợp các yếu tố đồng qui giữa ba phân môn: Văn học, Tiếng Việt, Tập làm văn, vừa tích cực chủ động học tập ở từng phân môn. Như vậy, đổi mới phương pháp dạy học theo quan điểm tích hợp, tất nhiên sẽ kéo theo đổi mới qui trình dạy học. Ở đó hình tượng văn học vẫn được tiến hành trong sự cảm thụ của người học nhưng không còn độc lập riêng rẽ. Nó tiến hành trong sự đồng bộ cả Tiếng Việt và Tập làm văn để tiến tới kết quả cần đạt của cả bài học Ngữ Văn. Tuy nhiên, dạy học theo quan điểm tích hợp không phủ định các tri thức, kĩ năng riêng của từng phân môn. Vấn đề là làm sao phối hợp các tri thức kĩ năng từng phân môn thật nhuần nhuyễn để đạt kết quả chung chứ không phải là một sự "cưỡng duyên" như một số ý kiến đã nhận xét. Hiểu và thấm nhuần quan điểm trên nhưng qua mười năm thực hiện chương trình thay sách, mười năm thực hiện phương pháp dạy học theo quan điểm dạy học tích cực chúng tôi vẫn thấy còn nhiều băn khoăn, trăn trở cần phải trao đổi, bàn bạc - mặc dầu giáo viên đã cố gắng rất nhiều . Từ thực tế nêu trên tôi muốn đưa ra một vài suy nghĩ khi dạy cụ thể một văn bản theo quan điểm tích hợp. Đó là văn bản " Bài học đường đời đầu tiên" trích tác phẩm "Dế Mèn phiêu lưu ký" của nhà văn Tô Hoài ( Ngữ Văn 6 - Tập 2). Trên cơ sở tìm hiểu, nghiên cứu nội dung văn bản và từ thực tế giảng dạy, tôi muốn cùng trao đổi, bàn bạc với các đồng nghiệp để tìm ra những giải pháp hữu hiệu nhất cho việc thực hiện phương pháp dạy học theo quan điểm tích hợp thuận lợi hơn. Chính vì thế, tôi đã chọn đề tài này trong bản sáng kiến kinh nghiệm của mình. \ II- CƠ SỞ KHOA HỌC: "Dế Mèn phiêu lưu kí" của Tô Hoài là một tác phẩm hấp dẫn, đặc sắc viết về loài vật mà nhà văn đã cống hiến cho bạn đọc chúng ta. Truyện kể về một cuộc phiêu lưu kì thú nhưng không ít sóng gió của chàng Dế Mèn. Ở đó, bằng tài quan sát, trí tưởng tượng phong phú và sự am hiểu của nhà văn, ông đã dựng lên một thế giới loài vật hết sức sinh động, trong sáng và ngộ nghĩnh. Điều đáng nói hơn là cái thế giới loài vật ấy thật gần gũi với lứa tuổi thiếu niên. Những sự việc cụ thể, những mẩu chuyện hồn nhiên được tái hiện đúng như cái thế giới trong trẻo, hồn nhiên, ngộ nghĩnh của tuổi thơ. Không chỉ thế, thế giới ấy cũng mở ra cho người lớn những liên tưởng phong phú, những ngẫm nghĩ không cùng về những mặt nào đó trong cuộc sống xã hội. "Bài học đường đời đầu tiên" là đoạn trích trong chương đầu của tác phẩm, được coi như màn tự giới thiệu của nhân vật trung tâm Dế Mèn. Tài năng và lòng yêu mến trẻ thơ đã giúp Tô Hoài sáng tạo một câu chuyện có ý nghĩa thật sâu sắc. Chỉ đọc một đoạn này thôi ta cũng hiểu rõ điều đó. Bài học đầu đời của của Dế Mèn là một bài học có tính luân lý, đạo đức nhưng nó không hề khô khan, trìu tượng như một bài học đạo đức mà rất sinh động. Nó có tác động mạnh mẽ sâu xa vào tâm hồn bạn đọc nhỏ tuổi qua hình tượng Dế Mèn với biệt tài liên tưởng, dẫn dắt chuyện hết sức sinh động và hấp dẫn của nhà văn. Chúng ta vẫn còn nhớ, trong chương trình cải cách giáo dục năm 1985, tác phẩm "Dế Mèn phiêu lưu kí" cũng đã được đưa vào trong chương trình Văn học lớp 6 - Tập I, gồm 6 tiết với các đoạn trích: "Tôi sống độc từ thuở bé - một sự ngỗ nghịch đáng ân hận suốt đời" (Trích chương I); "Tranh hùng với võ sỹ bọ ngựa - Chánh phó thủ lĩnh tổng châu chấu - thề rằng sinh tử có nhau ..." (Trích chương VI); "Lại một chuyện rủi ro với các bạn kiến - Sự tức giận của mấy cô bé học trò - Ai có công nhất" (Trích chương IX). Với ba đoạn trích trên, chúng tôi thiết nghĩ rằng người chủ biên chương trình muốn cho học trò biết được sự phát triển nhân cách của nhân vật Dế Mèn. Từ một kẻ tự cao, tự đại, cho rằng trong thiên hạ không ai bằng mình cho nên đã gây nên cái chết thương tâm cho Dế Choắt, từ đó mới rút ra bài học đường đời đầu tiên cho bản thân. Đến việc "Tranh hùng với võ sỹ bọ ngựa" tính nết của Dế Mèn đã hoàn toàn thay đổi: Qua cuộc đấu võ, Dế Mèn đã tỏ ra là một võ sỹ tài ba, có mưu lược và biết ứng phó kịp thời nhưng rất khiêm tốn và không màng danh vọng ( mặc dầu khi đánh thắng xứ này họ yêu cầu làm thủ lĩnh). Đến đoạn trích thứ 3 "Lại một chuyện rủi ro với các bạn kiến - Sự tức giận của mấy cô bé học trò - Ai có công nhất" thì Dế Mèn không còn là một gã dế hung hăng, thích gây gổ nữa mà nó đã thực sự đã trở thành môt chàng dế khôn ngoan, lịch lãm. Như vậy, việc trích học này cũng mới chỉ nhằm cung cấp cho học sinh \ hiểu về nội dung ý nghĩa văn chương chứ chưa quan tâm gì đến các vấn đề khác liên quan. Điều này thể hiện rõ ràng trong quan điểm viết sách lúc bấy giờ là tách riêng 3 phân môn: Văn, Tiếng Việt, Tập làm văn thành 3 quyển khác nhau với một ranh giới khá rạch rời. Năm 2002-2003 đến nay, thực hiện "Đổi mới phương pháp dạy học" theo quan điểm tích hợp thì việc dạy học 3 phân môn trong từng bài học phải như một thể thống nhất, làm sao kết hợp được thật tốt việc hình thành cho học sinh năng lực phân tích, bình giá và cảm thụ Văn học với việc hình thành 4 kỹ năng: Nghe, Đọc, Viết, vốn là hai quá trình gắn bó hữu cơ và hỗ trợ cho nhau hết sức đắc lực. Bởi vậy, trong mỗi bài học đều được nhấn mạnh những điểm đồng qui về kiến thức kỹ năng giữa 3 phân môn để nhằm thực hiện tích hợp trong tổ chức nội dung dạy học cũng như xác định phương pháp dạy học. Mỗi bài học được bắt đầu bằng việc tìm hiểu văn bản, sau đó căn cứ trên văn bản để học các kiến thức kỹ năng Tiếng Việt, Tập Làm Văn có liên quan. Phân môn Văn học đã lựa chọn những văn bản sao cho các văn bản này phù hợp với việc dạy các kiến thức kỹ năng Tiếng Việt và Tập làm văn. Như vậy, so với chương trình cũ, chương trình mới Ngữ Văn lớp 6, tác phẩm "Dế Mèn phiêu lưu ký" chỉ trích một phần của Chương I, đó là văn bản "Bài học đường đời đầu tiên". Văn bản này rất phù hợp với quan điểm tích hợp. Ở đó, ngoài kiến thức về văn học ta có thể tích hợp được phân môn Tập làm văn (miêu tả); có thể tích hợp được phân môn Tiếng Việt với các kiến thức: tính từ, động từ, phó từ và các biện pháp nghệ thuật.... Để thực hiện được quan điểm này không phải đơn giản, người dạy phải tìm tòi, nghiên cứu, học tập sách vở, tài liệu để lựa chọn cách dạy thích hợp và hiệu quả nhất. Đối với văn bản này đã có rất nhiều nhà nghiên cứu, phê bình phân tích, nhận xét đánh giá như: - Tác giả Lê Lưu Oanh trong cuốn "Bình giảng văn học lớp 6" - Nhóm tác giả Nguyễn Đăng Điệp, Đỗ Việt Hùng, Vũ Băng Tú trong cuốn "Ngữ Văn 6 nâng cao". - Nhóm tác giả Tạ Đức Hiền, Nguyễn Kim Thoa, Lê Thuận An trong cuốn "Nâng cao Ngữ văn 6". - Nhóm tác giả Trần Đình Sử, Nguyễn Cẩn, Văn Giá, Nguyễn Xuân Lạc trong cuốn "Phân tích, bình giảng tác phẩm văn học văn 6. Nói chung, các bài viết trên đã phân tích được vẻ đẹp hình thức và nội dung của đoạn trích. Nhưng đó mới chỉ là tài liệu tham khảo để giáo viên hiểu thêm về tác giả , tác phẩm chứ chưa phải là những chỉ dẫn thiết thực cho giờ dạy văn theo \ quan điểm tích hợp và như vậy cũng chưa thể hiện được dụng ý của người chủ biên. Thực tế hiện nay, trên thị trường sách, ngoài những tài liệu trên đã có thêm rất nhiều sách tham khảo nhưng đọc, nghiên cứu kỹ thì các tài liệu ấy thường có nội dung na ná giống nhau, chưa có điểm gì mới. Do vậy, khi giảng dạy giáo viên thường dựa vào hai tài liệu chính đó là "Sách giáo viên Ngữ văn 6 - tập II" của Bộ giáo dục và đào tạo và sách "Thiết kế bài giảng Ngữ Văn 6 - Quyển 2" của Nhà xuất bản Đại học Quốc gia Hà Nội. Chúng tôi đã xem hai cuốn này như một sự gợi mở hướng đi trong quá trình giảng dạy. Nhưng ở hai cuốn này vẫn còn những vấn đề cần bàn bạc. Đối với cuốn "Sách giáo viên Ngữ văn 6 - Tập II", khi dạy văn bản này, các hoạt động chủ yếu bám vào câu hỏi hướng dẫn "Đọc - Hiểu văn bản" trong sách giáo khoa mà chưa có một tiêu đề hợp lý: - Hoạt động 1: Hướng dẫn học sinh đọc và tìm hiểu chung về bài văn (Câu 1- SGK) - Hoạt động 2: Phân tích hình ảnh Dế Mèn trong đoạn 1 của bài văn (Câu 2 - SGK) - Hoạt động 3: Tìm hiểu đoạn 2 của bài văn (Câu3, 4 - SGK) - Hoạt động 4: Rút ra ý nghĩa, nội dung và đặc điểm nghệ thuật của bài văn. - Hoạt động 5: Luyện tập. Đối với cuốn "Sách thiết kế bài giảng Ngữ Văn 6" thì đã trình bày khá đầy đủ các bước trong tiến trình bài giảng. Tác giả đã đưa ra phương pháp giới thiệu bài, hướng dẫn tìm hiểu về tác giả, hướng dần kể tóm tắt văn bản, tìm hiểu chi tiết theo hệ thống câu hỏi về "Bức chân dung tự hoạ của Dế Mèn, về bài học đường đời đầu tiên" . Song các hỏi còn vụn vặt, sa vào liệt kê các chi tiết, dễ làm cho bài giảng nặng nề không đủ thời gian rèn luyện về các kỹ năng khác và còn mang tính áp đặt khi phân tích diễn biến tâm trạng của nhân vật Dế Mèn (phần 2 của đoạn trích). Ngoài tài liệu “ Sách giáo viên ngữ văn 6 – Tập 2 “ của Bộ giáo dục đào tạo, và sách “ Thiết kế bài giảng Ngữ văn 6 – Tâp 2 “ của nhà xuất bản Đại học quốc gia Hà néi, khi dạy văn bản này, giáo viên có thể tham khảo thêm các tài liệu khác như: + Cuốn “Bình giảng văn 6” của tác giả Vũ Dương Q
File đính kèm:
skkn_doi_moi_phuong_phap_day_hoc_qua_tac_pham_de_men_phieu_l.pdf